Thứ Năm, 20 tháng 2, 2014

Lời cuối cho em



LỜI CUỐI CHO EM 
(Viết cho Mai Ly)

Tiễn em 
chẳng phải hoa vàng
sắc xuân chợt tím
mênh mang
hương trầm…

Tiễn em
lòng hóa lặng câm
vẫy tay lần cuối
lặng thầm
em đi…

Tiễn em
mắt ướt bờ mi
người đi
kẻ ở
vô vi khôn lường…

Em đi
về phía tà dương
câu kinh vỗ giấc
vô thường
ru em.

“Ngủ đi em…
mộng bình thường
À... ơi...
có tiếng thùy dương
đôi bờ…”*

T.H - 11/2/2014
-----------------------
* Ca từ trong ca khúc “Ngậm ngùi” – Thơ Huy Cận – Nhạc: Phạm Duy


Đọc tiếp ...

Tại xuân về ? Vì Tết đến ?



TẠI XUÂN VỀ…

Có phải xuân về nên bối rối không em
Nghe "Khúc ly hương" thấy lòng chếnh choáng
Có những điều ngỡ nhẹ như gió thoảng
Khi bất chợt tràn về lại nặng đến ngàn cân

Tự ngoảnh nhìn đếm dấu những bước chân
Có bước chân ưu tư, có bước chân thanh thản
Có cả những bước chân trong một chiều lơ đãng
Ta sân si nên lỡ mất bao điều...

Gió thổi qua lòng xao xác nhuốm cô liêu
Ngay cả nắng cũng vương màu tối
Tiếng lá khẽ rơi, tiếng chân đời bước vội
Em yêu ơi, năm tháng vốn vô tình !!!

Có phải tại xuân về nên em mới lặng thinh
Gom hết kỉ niệm cũ trả cho ngày đã cũ
Nhưng em ơi biết trả bao giờ cho đủ
Để được quên đi hết mọi chuyện từ đầu

Có phải tại xuân về nên mới nghĩ chuyện dài lâu
Muốn xếp ký ức, vẽ lại bức tranh màu hạnh phúc
Nghe khúc du ca thấy lòng thôi thúc
Buông bỏ cô đơn, thôi lang bạt với muôn chiều
Nguyen Doan
Columbia, 15/1/2014


(Bài họa nguyên vận tự cuối trong câu)

VÌ TẾT ĐẾN…

Tại tuyết giăng đầy se nỗi nhớ trong em
Nên “Tết…Tết…Tết..” chẳng men mà choáng ?
Ngỡ đã cố quên… buồn theo gió thoảng…
Nhưng ô kìa… trái tim mềm treo chỉ ngàn cân !

Tết đến rồi đi vương những dấu chân
Dấu buồn, dấu vui hay dấu phong rêu bình thản…
Những cái tết vòng xoay cứ ngỡ rằng lơ đãng
Sẽ quên mau như được mất bao điều.

Cơn gió chiều nay mang hương tết cô liêu
Rim nỗi nhớ chín trong ngày xuân tối
Tết tha hương có gì vui mà đến vội
Để mặc ai đau đáu một chữ… tình.

Ừ, thì vì tết đến nên lòng chẳng lặng thinh
Đời thay áo, người thay áo quên đi tình cũ
Hạnh phúc – cái chăn hẹp biết làm sao đủ ?
Cứ mãi giằng co lại hở gót, thừa đầu.

Ừ, thì vì tết đến nao lòng nghĩ chuyện dài lâu
Cứ vẽ đi em, vẽ đi những bức tranh hạnh phúc
Để trong em niềm tin còn thôi thúc
Chẳng như ta bơ vơ với lá đổ muôn chiều.
Smile
Đọc tiếp ...

Đông - Xuân




Chớm đông chưa ? 

Vâng, vừa nãy…
Khi ta xuống đường, tinh mơ phố
Nhận ra khăn áo 
Mỏng manh cài…

Chớm đông chưa ?

Vâng, hôm qua
Khi ta bước vào quán quen, người không có
Nhận ra ly tách
Chỏng trơ buồn…

Chớm đông chưa ?

Vâng, bây giờ
Khi ta lướt thướt trong mưa, đường rất vắng
Nhận ra lòng mình
Cũng ướt mưa…

Chớm đông chưa ?

Vâng, vừa nãy, hôm qua, bây giờ
Thời gian cứ như khúc phim, quay rất chậm
Ta nhận ra mình
Không diễn suông


LMT - (Lâm Minh Trang)





(Bài hoạ nguyên vận)

Xuân đến chưa ?

Kìa, lộc nẩy
Hoa lá xôn xao, rộn ràng phố
Đời vui thay áo
Cửa ai cài.

Xuân đến chưa ?

Kìa, đông qua
Người ngóng chờ xuân sao tìm xuân chẳng có
Sầu rơi tí tách
Ngẩn ngơ… buồn.

Xuân đến chưa ?

Kìa, bao giờ
Bắt gặp mùa xuân giữa bốn bề cô vắng
Gột rửa hồn mình
Trong trẻo mưa

Xuân đến chưa ?

Chẳng đợi mà sang tự bao giờ
Đỏm dáng xuân đến xuân đi, dù nhanh chậm
Ta vuột xuân mình
Trên tay suông.
Smile 
Đọc tiếp ...

Cười



Cố sống cho qua một kiếp người
Dẫu đời vốn dĩ bạc như vôi
"Tại", "vì"... muôn lẽ nên chi vậy
Di Lặc ngàn năm nhoẻn miệng cười.

Smile - 5/10/2013
Đọc tiếp ...

Thứ Bảy, 20 tháng 7, 2013

Vu vơ... ngày mưa....



Vu vơ ngày mưa
Lê Uyển Văn
Nắng vẫn ngủ vùi từ cơn mưa đêm qua
Quên đánh thức tiếng chim trong vòm lá
Buổi sáng trùm chăn. Gió rơi buồn bã
Lạnh len về theo tin "Bão xa"...

Đâu khuấy mà sao nhớ cứ tan ra
Loang tím cả thềm ban mai đẫm nước
Giá ngược về mấy mươi năm trước
Xin nhặt tờ giấy thấm chặm niềm riêng

----

Vu vơ ngày mưa
(Họa nguyên ý thể lục bát)
Chăn mây ru nắng ngủ vùi
Chim quên thức giấc. Ngậm ngùi ngày rơi...
Mưa sầu tí tách chơi vơi
Gió gom hơi lạnh bão nơi đáy lòng.
T.H





Đọc tiếp ...