
Chuyện tình mùa đông
Sài Gòn mùa đông
mưa chiều giăng ngập lối
góc phố quen
không còn ai đứng đợi
muôn phiến sầu
lăn theo phố thành sông...
Cuộc tình ngày xưa
giờ quá mênh mông
một người đi
một người day dứt
riêng một góc trời
chợt tím nỗi hoài mong
Góc quán cuối đông
mình em bên chiếc ghế trống Lặng ngắm cuộc tình
trôi qua ô cửa mùa đông
T.H
(T10/2006)

"Có khi nắng khuya chưa lên mà một loài hoa chợt tím..." - (TCS)
Em bảo tôi
Đêm làm gì có nắng
Và Sài Gòn đâu có mùa đông ?
Em có hay
Có những tháng năm dài mặt trời đi vắng
Và những đêm thâu
ánh trăng khuya sưởi ấm hồn người
Ừ, thì cũng như người
Sài Gòn mưa và nắng
Nhưng không vì thế mà
thiếu vắng… mùa đông !!!
T.H
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét