Thứ Sáu, 17 tháng 8, 2012

Mưa

Mưa...  Mưa !
Mưa rơi
Mưa cứ rơi
Vẫn rơi rơi hoài…
Tiếng vọng giữa đêm khuya
Làm hồn người ôi buốt giá
Có phải chăng ấy là nước mắt ?
Thượng đế thương đời sao lắm dối gian
Kìa tiếng đàn ai buông lơi trong đêm vắng
Quyện giữa tiếng mưa nghe não nùng đầy cay đắng
Rồi tan đi và vụt mất giữa hư vô
Để lại đây nỗi tuyệt vọng vô bờ
Bao kỷ niệm quay cuồng nối tiếp
Những nỗi buồn đau vời vợi
Như ánh đèn vụt tắt
Trái tim ngừng đập…
Cảnh cô đơn
Bóng tối
Đêm ! 
T.H

(Đà Lạt - 1986)

Không có nhận xét nào: