
Dối mình
Từ lâu tôi tự dối mình
Cố chôn giấu kín bóng hình trong tim
Ru mình trong giấc đông miên
Rằng tôi chưa mất: Ba yêu vẫn còn !
Ôi ! điều lừa dối cỏn con
Giúp tôi vơi nỗi héo hon nhớ Người
Thời gian... năm tháng dần trôi...
Hơn mười năm lẻ Ba xuôi về ngàn
Ngang chùa viếng lễ Vu Lan
Sư thầy trao chiếc hoa phai. Giật mình !
Bấy lâu chìm cõi u minh
Tự ru, tự huyễn hoặc mình còn cha
Đến khi sực tỉnh hiểu ra
Nỗi đau lại đến vỡ òa... Ba ơi !
T.H
(Vu lan - 2007)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét