Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012

Chấm... Hỏi ???


Chấm...

Tôi muốn câu hát hằng ngân nga mãi, bộ phim này
sẽ còn tập tiếp theo, người thở không ngừng, hoa
bìm bịp biếc hoài trên môi nắng, tu hú không bặt
tiếng trong vườn.

Phía chân trời không có chân trời, thu miệt mài
mùa lá nhỏ, đi hết kiếp này chưa hết dòng sông,
lòng vô tận không thấu đáy, chút tình chẳng bạc
như vôi, vĩnh viễn tôi và vĩnh viễn người.

Em không bao giờ biết siết nghẹt tôi bằng dấu hỏi
đau như cái ngoéo tay thề, "mãi mãi là bao lâu?",

Nghẹt câu rồi
ta đành phải chấm thôi
sao đôi lúc mực rơi
như đạn xé ?


Nguyễn Ngọc Tư
(Báo TT - Xuân 2011)



Hỏi ???

Con thắc mắc sao mặt trời đi vắng, cánh gió kia
mất hút tận chân trời, người biệt ly người, đất
âm âm oằn mình theo mưa nắng, bươm bướm ngừng bay
xác bên vườn ?

Sau ảo vọng còn chăng ảo vọng, xuân đẩy đưa
mầm tím lá, sống một đời liệu có cạn bến mê,
trời bao la có mắt thánh, bể nào gột sạch
miệng bia, mãi mãi mơ và mãi mãi người ?

Mẹ vẫn kiên nhẫn trả lời tôi bằng dấu than
chắc tựa cây đinh đóng cột, "chẳng gì là vĩnh viễn !"

Chân lý rồi
sao vẫn mãi chưa thôi
lắm lúc nước mắt rơi
như dấu chấm...
 


T.H
(Bài họa thơ "Chấm..." - NNT)

Không có nhận xét nào: