Thứ Năm, 20 tháng 2, 2014

Tại xuân về ? Vì Tết đến ?



TẠI XUÂN VỀ…

Có phải xuân về nên bối rối không em
Nghe "Khúc ly hương" thấy lòng chếnh choáng
Có những điều ngỡ nhẹ như gió thoảng
Khi bất chợt tràn về lại nặng đến ngàn cân

Tự ngoảnh nhìn đếm dấu những bước chân
Có bước chân ưu tư, có bước chân thanh thản
Có cả những bước chân trong một chiều lơ đãng
Ta sân si nên lỡ mất bao điều...

Gió thổi qua lòng xao xác nhuốm cô liêu
Ngay cả nắng cũng vương màu tối
Tiếng lá khẽ rơi, tiếng chân đời bước vội
Em yêu ơi, năm tháng vốn vô tình !!!

Có phải tại xuân về nên em mới lặng thinh
Gom hết kỉ niệm cũ trả cho ngày đã cũ
Nhưng em ơi biết trả bao giờ cho đủ
Để được quên đi hết mọi chuyện từ đầu

Có phải tại xuân về nên mới nghĩ chuyện dài lâu
Muốn xếp ký ức, vẽ lại bức tranh màu hạnh phúc
Nghe khúc du ca thấy lòng thôi thúc
Buông bỏ cô đơn, thôi lang bạt với muôn chiều
Nguyen Doan
Columbia, 15/1/2014


(Bài họa nguyên vận tự cuối trong câu)

VÌ TẾT ĐẾN…

Tại tuyết giăng đầy se nỗi nhớ trong em
Nên “Tết…Tết…Tết..” chẳng men mà choáng ?
Ngỡ đã cố quên… buồn theo gió thoảng…
Nhưng ô kìa… trái tim mềm treo chỉ ngàn cân !

Tết đến rồi đi vương những dấu chân
Dấu buồn, dấu vui hay dấu phong rêu bình thản…
Những cái tết vòng xoay cứ ngỡ rằng lơ đãng
Sẽ quên mau như được mất bao điều.

Cơn gió chiều nay mang hương tết cô liêu
Rim nỗi nhớ chín trong ngày xuân tối
Tết tha hương có gì vui mà đến vội
Để mặc ai đau đáu một chữ… tình.

Ừ, thì vì tết đến nên lòng chẳng lặng thinh
Đời thay áo, người thay áo quên đi tình cũ
Hạnh phúc – cái chăn hẹp biết làm sao đủ ?
Cứ mãi giằng co lại hở gót, thừa đầu.

Ừ, thì vì tết đến nao lòng nghĩ chuyện dài lâu
Cứ vẽ đi em, vẽ đi những bức tranh hạnh phúc
Để trong em niềm tin còn thôi thúc
Chẳng như ta bơ vơ với lá đổ muôn chiều.
Smile

Không có nhận xét nào: